Trà Vinh – Thành phố xanh màu cổ thụ

Trà Vinh là một tỉnh thuộc miền Tây Nam Bộ, được bao bọc bởi sông Tiền, sông Hậu với 02 cửa Cung Hầu và Định An nên giao thông đường thủy có điều kiện phát triển. Tp.Trà Vinh là thành phố duy nhất ở đồng bằng sông Cửu Long có những con đường nội ô rợp bóng cổ thụ hàng trăm năm tuổi, được mệnh danh là thành phố xanh.

Khách du lịch mỗi khi đặt chân đếnTp. Trà Vinh đều có cảm giác như đi giữa một rừng cổ thụ vì hầu hết các con đường đều rợp bóng cây xanh. Những gốc đại thụ cao to một người ôm không hết, những ngôi chùa rợp bóng cây, hay được nghe kể tích xưa về truyền thuyết Ao Bà Om, về nền văn hóa của dân tộc Khmer anh em là những điều thú vị thu hút du khách của vùng đất này.

Toàn thành phố Trà Vinh hiện có hơn 14.000 cây xanh với 33 chủng loại. Trong đó có tới hàng ngàn cây được trồng từ thời Pháp thuộc, được phân bố trên 30 tuyến đường. Cây xanh luôn được cả chính quyền và người dân nâng niu, gìn giữ. Với họ, cây xanh đã vượt qua ngoài nghĩa đen, trở thành một phần không thể thiếu trong đời sống, sinh hoạt của mọi người.

Để có được điều này, việc bảo vệ cây xanh ở thành phố này được thực hiện kỹ lưỡng đến mức, mỗi cây đều được đánh dấu, tuổi đời, nguồn gốc, quá trình phát triển, bộ họ, nằm ở đường nào… Những hàng cây này không chỉ cùng thành phố Trà Vinh tồn tại qua những nắng mưa, thăng trầm, đi qua thời gian bốn mùa mà chúng dường như đã cùng với mảnh đất ven sông Cổ Chiên này trở thành nét văn hóa, tâm linh của họ và trở nên bất tử.

Ở nơi đây, cây xanh không chỉ cho cảnh quan, che mát, mà trở nên quen thuộc, lưu giữ nhiều ký ức của người dân nơi đây. Có những con đường dù có biển, có tên, nhưng vẫn được người dân thân mật gọi theo tên cây trồng dọc hai bên, như đường Hàng Sao, Hàng Me, đường Cây Dầu. Được trân trọng, giữ gìn nên cây xanh nơi đây cũng đã đáp lại tình cảm của con người bằng sự trong lành không phải nơi nào cũng có được.

Không chỉ những hàng cây mọc khắp 2 bên đường từ hàng trăm năm qua, mà ngay cả những ngôi chùa ở Trà Vinh cũng nổi tiếng với những gốc cây cổ thụ rêu phong, trầm mặc mà hiên ngang cùng thời gian, giông bão. Hơn nữa, với những người dân Khmer ở một số phường thuộc Trà Vinh, họ còn lưu giữ cả những câu chuyện, tín ngưỡng về các cây cổ thụ. Đặc biệt là câu chuyện về những “cây bố”, “cây mẹ” ở quanh khu vực ao Bà Om, nét đặc sắc của cả văn hóa lẫn du lịch nằm giữa thành phố này.

Nhiều người còn cho rằng, những cây cổ thụ ở Trà Vinh “biết nói”, biết kể chuyện về lịch sử cũng như những thăng trầm của mảnh đất này. Không biết thực hư của câu chuyện ấy thế nào nhưng chắc chắn rằng, kể từ khi thành lập dưới cái tên phủ Lạc Hóa vào năm 1832 của thời nhà Nguyễn, cho tới khi chính thức mang tên tỉnh Trà Vinh vào ngày 01-01-1900 đến nay, dù đã trải qua không ít những thăng trầm, đổi thay của lịch sử mà chắc không một ai, ngoài những hàng cây cổ thụ ở đây có thể ghi nhớ hết được, bởi những cây ở đây có cây tuổi đời còn lâu hơn cả thành phố.

Những ngày trưa hè nắng gắt, dạo bước dưới đường phố ở Trà Vinh bạn sẽ cảm nhận được bầu không khí rất khác của một thành phố xanh. Khắp nơi như được bàn tay xanh mướt, mát mẻ của người mẹ thiên nhiên ôm ấp vỗ vễ để rồi hình như chúng ta đã quên đi cái nắng nóng, oi bức mà chỉ còn nghe tiếng thì thầm yên ả, mát lành từ vòm cây. Những cơn gió xào xạc, nhẹ nhàng ngân nga kể những câu chuyện xưa và làm lòng người bỗng trở nên thư thái, êm đềm.

Nhiều người bảo, đất ở Trà Vinh tốt nên những cây cổ thụ hàng trăm, thậm chí có cây tới gần 300 năm như những cây sao, cây dầu, cây lim trong chùa Âng, chùa Dơi, chùa Hang… Đây là những ngôi chùa của người Khmer, được những cư dân đầu tiên của mảnh đất này xây dựng với kiến trúc, lịch sử vô cùng độc đáo. Hầu hết trong những ngôi chùa này đều nằm dưới tán của vô vàn những cây cổ thụ mà nếu nhìn từ xa, người ta rất dễ nhầm lẫn đó chính là những khu rừng.

Thành phố xanh mát này đã nuôi lớn biết bao thế hệ, đã gìn giữ những nét văn hóa đặc biệt qua suốt trăm năm. Người dân Trà Vinh cùng lớn lên cùng phát triển với nơi này, họ xây dựng, hun đúc sự trân trọng quá khứ, tình yêu thiên nhiên và tấm lòng chăm sóc, bảo vệ mảnh đất đã sinh ra và nuôi lớn mình. Và nhờ đó, đến bây giờ, thành phố vẫn giữ được cho mình tấm áo xanh mát của Mẹ Thiên Nhiên.

Nhìn những con đường chỉ rộng chừng 10m, khá nhỏ bé với tầm vóc thành phố nhưng thật bất ngờ, ta vẫn có cảm giác thật sự thênh thang khi bước đi ở đây bởi trên đầu có những hàng cây rộng mênh mông đang tỏa bóng mát. Những cây cổ thụ ở Trà Vinh không phải kìm hãm sự phát triển của những con đường như nhiều người vẫn nghĩ, mà ngược lại, nó chính là một phần của những con đường, làm lên vẻ đẹp, phần hồn và cả nét văn hóa đặc trưng của người dân nơi đây suốt mấy trăm năm qua.